TẢN MẠN CÙNG CA DAO (tập 2)
CHIM LỒNG-CÁ CHẬU
Xa anh vì bởi ham giàu ? ...
Làm thân cá chậu tình đầu bội vong
Gượng vui với phận chim lồng
Bên người mà tận nỗi lòng nhớ nhau
TRẦU EM
“Trầu em trầu thảm trầu sầu”
Lỡ duyên trái phận úa nhàu đời hoa
Tình đầu vỗ cánh bay xa
Lục bình trôi nổi...lệ nhoà bến xưa!
NHẶT THƯA
Tim anh đập nhịp nhặt thưa
Như chày giã đó sớm trưa vì người
Nhớ thương tất dạ bồi hồi
Thương ai đi đứng nằm ngồi chẳng an
TRĂN TRỞ
“Đêm đêm khêu ngọn đèn loan”
Nhớ ai trăn trở...thở than mấy lời
Bấc tràn lạnh mảnh chăn tơi
Thương ai...lệ đổ châu rơi thành dòng
LƯƠNG DUYÊN
Giếng thương em thả gàu sòng
Kéo lên một gánh mặn nồng lương duyên
Tôi ngày xưa đâu có hiền
Hận đời bạc bẽo hoá điên bất thường
CANH CÁNH
Chiều chiều ra đứng bờ mương
Ngó con chim vịt mà thương nhớ nhiều
Quê người xót cảnh cô liêu
Quê nhà canh cánh niềm yêu nỗi chờ
19.10.2019 / ĐTNN - TT
************************
Bài họa anh Phan Thu An
LỤC BÁT VÀ CA DAO
CÁ chờ người đến thả câu
Mãi mê kiếm CHẬU rồi sầu chia xa
Sáo về làm vợ người ta
Coi như phận gái CHIM sa vào LỒNG
TRẦU xanh chỉ có mấy đồng
Sao còn toan tính tơ hồng ngăn đôi
EM đây phận gái đã rồi
Xin người chớ có bồi hồi mà chi
Tim nồng đánh rớt NHẶT đi
Anh đem chôn kín tình si ngỡ ngàng
Gởi theo nửa mảnh trăng vàng
Đêm ngồi ngó mãi cái hàng giậu THƯA
TRỞ TRĂN ngọn cỏ đong đưa
Mơ hoài tình mộng như vừa hôm qua
CHIM LỒNG giờ của người ta
CÁ Lia Thia cũng CHẬU hoa nhà người !!
Đi ngang qua giếng em cười
Gàu sòng vói múc làm rơi Xuân nồng
LƯƠNG DUYÊN phải vợ nên chồng
Anh điên cũng bởi tơ hồng không suông
Năm CANH mang một nỗi buồn
Chiều ngồi ngó CÁNH chuồn chuồn bay xa
Hỏi rằng... người nhớ đến ta... ?
Riêng ta luyến nhớ thương đà vụt tan...
Có con CHIM VỊT lang thang
Nó KÊU gọi bạn bẽ bàng CHIỀU hôm
CÁNH CÒ kiếm TÉP mò TÔM
Giật mình vỗ cánh về ôm con khờ
CA DAO TẢN MẠN VẦN THƠ
GIEO CÂU LỤC BÁT GOM MƠ CHO ĐỜI !!!
CHIM LỒNG-CÁ CHẬU
Xa anh vì bởi ham giàu ? ...
Làm thân cá chậu tình đầu bội vong
Gượng vui với phận chim lồng
Bên người mà tận nỗi lòng nhớ nhau
TRẦU EM
“Trầu em trầu thảm trầu sầu”
Lỡ duyên trái phận úa nhàu đời hoa
Tình đầu vỗ cánh bay xa
Lục bình trôi nổi...lệ nhoà bến xưa!
NHẶT THƯA
Tim anh đập nhịp nhặt thưa
Như chày giã đó sớm trưa vì người
Nhớ thương tất dạ bồi hồi
Thương ai đi đứng nằm ngồi chẳng an
TRĂN TRỞ
“Đêm đêm khêu ngọn đèn loan”
Nhớ ai trăn trở...thở than mấy lời
Bấc tràn lạnh mảnh chăn tơi
Thương ai...lệ đổ châu rơi thành dòng
LƯƠNG DUYÊN
Giếng thương em thả gàu sòng
Kéo lên một gánh mặn nồng lương duyên
Tôi ngày xưa đâu có hiền
Hận đời bạc bẽo hoá điên bất thường
CANH CÁNH
Chiều chiều ra đứng bờ mương
Ngó con chim vịt mà thương nhớ nhiều
Quê người xót cảnh cô liêu
Quê nhà canh cánh niềm yêu nỗi chờ
19.10.2019 / ĐTNN - TT
************************
Bài họa anh Phan Thu An
LỤC BÁT VÀ CA DAO
CÁ chờ người đến thả câu
Mãi mê kiếm CHẬU rồi sầu chia xa
Sáo về làm vợ người ta
Coi như phận gái CHIM sa vào LỒNG
TRẦU xanh chỉ có mấy đồng
Sao còn toan tính tơ hồng ngăn đôi
EM đây phận gái đã rồi
Xin người chớ có bồi hồi mà chi
Tim nồng đánh rớt NHẶT đi
Anh đem chôn kín tình si ngỡ ngàng
Gởi theo nửa mảnh trăng vàng
Đêm ngồi ngó mãi cái hàng giậu THƯA
TRỞ TRĂN ngọn cỏ đong đưa
Mơ hoài tình mộng như vừa hôm qua
CHIM LỒNG giờ của người ta
CÁ Lia Thia cũng CHẬU hoa nhà người !!
Đi ngang qua giếng em cười
Gàu sòng vói múc làm rơi Xuân nồng
LƯƠNG DUYÊN phải vợ nên chồng
Anh điên cũng bởi tơ hồng không suông
Năm CANH mang một nỗi buồn
Chiều ngồi ngó CÁNH chuồn chuồn bay xa
Hỏi rằng... người nhớ đến ta... ?
Riêng ta luyến nhớ thương đà vụt tan...
Có con CHIM VỊT lang thang
Nó KÊU gọi bạn bẽ bàng CHIỀU hôm
CÁNH CÒ kiếm TÉP mò TÔM
Giật mình vỗ cánh về ôm con khờ
CA DAO TẢN MẠN VẦN THƠ
GIEO CÂU LỤC BÁT GOM MƠ CHO ĐỜI !!!