Thứ Hai, 27 tháng 8, 2018

NGỠ... LẠC...

NGỠ...

Vừa bước đến đường trần ngõ mộng
Cuộc ba sinh kiếp sống nơi đây
Lỡ chân sa nẻo đọa đày...

Đành thôi chốn tạm trả vay thế mà


Qua hơn nửa giấc ngà trần tục
Phải kiếp đời ảo thực chuyển xoay
Lặng ru ta trải tháng ngày
Về qua mấy thuở nồng cay biển đời


Ta đã thấy người ơi lệ đắng
Rót dần trong khoảng lặng tâm hồn
Trải đầy theo lẽ dại khôn
Bụi mờ vây phủ héo hon xác thần


Đây cõi tạm vay thân cát bụi
Bước lãng du bên túi thơ tàn
Vẽ đời muôn sự quan san
Nụ cười ta trải vượt gian thế trầm.


Trúc Hàn

********
LẠC...

Ta lạc bước đường trần vạn nẻo
Mộng mơ nào níu kéo hồn hoang
Thầm mong cõi ấm thiên đàng
Có đâu cay đắng bẻ bàng xót vây


Bơ vơ chốn lưu đày thế tục
Nỗi đau trong tiềm thức rụng rơi
Tay ôm trống vắng xa vời
Dốc đời mệt mỏi dần trôi bóng chiều


Nghe tiếng vọng cô liêu tìm gọi
Đêm nguyệt tàn mắt dõi hoài trông
Ly cay trần thế nặng lòng
Vùi men ân ái hư không vỗ về


Ru hết kiếp u mê lặng lẽ
Rót ưu phiền giọt lệ canh dài
Hồn thơ ươm đọng buổi mai
Hòa cung phím lỡ...trả vay cuộc người!


27.08.2018 - TT

Thứ Tư, 22 tháng 8, 2018

TÀN THU - HOANG PHẾ

TÀN THU

Thu về
thoảng gió heo may
Chơi vơi từng chiếc 
lá bay cuối mùa
Mưa Ngâu
thấm mộng tình đưa
Ngập đầy nhung nhớ chất vừa hồn côi


Vàng rơi
ký ức xa vời
Treo vầng nguyệt lạnh tả tơi gối nồng
Men cay
ủ cháy phòng không
Tóc mây rối sợi tim lòng hư hao


Cây khô
cành lá xanh xao
Cuối trời mây xám phủ bao muộn phiền
Đông chừng
lấp ló ngoài hiên
Ru tình thu chết trên miền xót xa...


22.08.2018 - TT

HOANG PHẾ

Gió đưa
cành liễu la đà
Thu chừng hoang hoải xót xa cuộc tình
Viễn du
tìm lại bóng hình
Mùa khan khát mộng chung trinh vẫy chào

Vàng rơi
chiếc lá gầy hao
Ta đi trong cõi tự trào thoảng đưa
Nghe đêm
trở giấc hương thừa
Gối ân ái lạnh cho vừa ngất say

Bỗng nghe
mùa động gót hài
Nửa tình hoang phế liêu trai cuộc người
Vầng trăng lơ lửng... Trăng rơi
Em - Tôi... xót phận duyên đời cách xa...

TH 22/08/2018

Thứ Bảy, 11 tháng 8, 2018

VỀ THÔI

VỀ THÔI

Về đâu
ngõ mộng hoen mờ
Biển đời hoang hoải

ngẩn ngơ cuộc trần
Phong sương
vây rã xác thân
Dốc tình xa thẳm

vương ngần mắt nhau
Ta vượt qua sóng dãi dầu
Lặng vui bước giữa mùa ngâu gót trầm


Về chưa
tìm bóng xa xăm
Thu hun hun trải

đêm nằm xót đau
Hương phai rớt vội ly sầu
Còn đây giọt nhớ hoen màu cô liêu
Men cay
lạc giấc nồng phiêu
Cuộc người loang lổ
Cuối chiều rát đau
Ta bà mấy thuở... Về đâu
Nhân sinh lạc giữa kiếp sầu... tàn tro.


Về ôm
sỏi đá dại khờ
Gót chân phiêu bạt
bơ vơ lạc loài
Nợ trần
nặng trĩu đôi vai
Tóc pha sương trắng
miệt mài tháng năm
Dốc đời mòn mõi xa xăm
Từng đêm nhịp bước âm thầm phố thưa


Về gom
nhặt chút hương thừa
Đôi tay trống vắng
cho vừa xót xa
Phôi phai
kỷ niệm ngọc ngà
Còn trơ nỗi nhớ
nhạt nhoà âm vang
Rượu cay men đắng hồn hoang
Say câu tình cạn lỡ làng...dạt trôi


Kiếp người...được mất...Về thôi!

11.08.2018 - TT - VT (Titi Dang-Vô Thường)

Thứ Hai, 6 tháng 8, 2018

THỀM XƯA - TỪ KHI

THỀM XƯA

Từ đi cỏ đượm hơi sương
Gót chân phiêu lãng đọng vương ân tình
Thềm xưa nhạt bóng phai hình...

Sót câu thơ dở bên ghềnh rêu xanh...


Từ em giọt lặng trên cành
Từ anh mong mỏi bên vành môi cong
Viễn du trong cõi Mây bồng
Kiếp đa đoan trải hư không cuộc đời


Từ mùa sang lá vàng rơi
Thu biên biếc mộng hương ngời đi hoang
Từ ta vui giấc địa đàng
Dấu trần rơi giữa miên man tích trầm.


06.08.2018 - TT-VT (Titi Dang-Vô Thường)

*************


TỪ KHI...(họa nguyên vận)

Từ khi khói quyện cùng sương
Cũng từ khi ấy tình vương vấn tình
Thiết tha riêng một bóng hình
Làn rêu phong kín một ghềnh đá xanh


Câu thơ treo ngược trên cành
Tương tư òa vỡ nên vành tim cong
Say men hương ái bềnh bồng
Chìm trong hơi thở sắc không cuộc đời


Rồi mùa thu đến lá rơi
Thềm xưa lặng ngắt trăng ngời hồng hoang
Ru ta tìm giấc địa đàng
Cỏ,hoa,cát bụi mênh mang tục trần .

 
TTK (Trong Kim Tran)

Thứ Sáu, 3 tháng 8, 2018

CHIỀU NHỚ

CHIỀU NHỚ

Chiều rơi
nỗi nhớ tím mây
Hoang vu bờ cát hồn gầy cô liêu ...

Gió đùa
sóng biển hắt hiu
Tóc mây rối sợi vương nhiều xót xa
Nhạc ru
trên những phím ngà
Âm đưa vọng vẳng lời ca não nề
Nửa đời
chìm đắm u mê
Tay ôm lạc lõng...tình về chốn không!
...
Mênh mông...
Đời mãi...mênh mông...


03.08.2018 - TT
********
Bài họa Nguyễn Đình Thích

CHIỀU NHỚ

Chiều vơi
vạt nắng sau hè
Đàn kia buông giọt sao nghe thẫn thờ
Ru hồn
xót cả vần thơ
Nhớ thương người cũ xa mờ nơi đâu
Hoàng hôn
rụng xuống chân cầu
Thu làm day dứt hạt Ngâu chạnh lòng
Ai còn
vương vấn hoài mong
Lẻ loi tiếng Vạc bên dòng sông mơ..
.....

Đợi chờ...
Ta mãi...đợi chờ..


Nguyễn Đình Thích

********
Bài họa
Vô Thường

Đêm rơi
Chạnh xót hương gầy
Cô liêu rơi giữa
tháng ngày không em
Gió
hoang vu lặng bên thềm
Chơi vơi giọt nhớ
rũ mềm đi hoang
Ta rơi
mấy thuở nồng nàn
Yêu thương xa thẳm
lệ chan coi lòng
Lá rơi xuống giữa
mùa đong
Thu vằng vặc nhớ
mênh mông cuộc tình
Sương rơi
đón ánh bình minh
Em rơi về giữa
tim mình hoan ca
Mấy mươi năm gọi là già
Cho hồn run rẩy bóng tà đổ nghiêng...


VT

********
Bài họa
Trong Kim Tran

Chiều nghiêng hạt nắng đi hoang
Chỉ nghe vắng tiếng cung đàn bơ vơ
Ta buồn lạc lõng cung tơ
Hồ,xang,xế,xự ..ai chờ đợi ai
Hôm nay và đến ngày mai
Còn chăng một chút ai hoài tiễn đưa
Gom về những hạt nắng thưa
Sưởi hồn cô quạnh mà chưa ấm lòng
Ta chìm vào giữa mênh mông
Đời như mây khói bềnh bồng lãng du
Dang tay ôm cả mùa thu
Bởi em là chút sương mù hoàng hôn
Đăng cay chìm một linh hồn
Vỡ toang sợi nắng, hoàng hôn lại về...


TTK

Thứ Năm, 2 tháng 8, 2018

SAY

SAY

Say cho hết
những thăng trầm
Say đời tục thế ...

Lặng câm kiếp sầu
Say luôn
thoả cuộc bể dâu
Mai rời cát bụi
bạc nhàu... ảnh nhân.
Say mình
đậu chốn dương trần
Trả vay
muôn nẻo
phù vân bóng tàn
Say trăng
xé toạc đêm tràn
Hong bờ huyệt lạnh liệm dần nỗi đau...
Ta say...
Nghiêng ngã...
Cuộc người.... Ta say....

VT

SAY
Say đời
bạc trắng như vôi
Say quên gian dối ...

Lạc trôi cõi trần
Say chìm
cơn mộng phù vân
Ngọt ngào
Cay đắng
nhục thân ảo mờ
Say cho hết
kiếp  dại khờ
Mai cùng cát bụi
hoang mơ nhạt nhoà
Say đêm trống vắng..
tình xa
Bơ vơ chốn tạm ta bà...

ngất đau...
Ta say...
Rã rượi...
Phận người...Ta say...

TT